Rượu
cần là một trong những phong tục đặc trưng của một số dân tộc vùng cao. Và sự
tích về phong tục này còn rất nhiều điều điều băn khoăn cho các nhà quan tâm đến
văn hoá.
Các
dân tộc thiểu số, hầu như nơi nào cũng uống rượu cần. Hiện nay chúng ta chưa
sưu tầm được hết sự tích rượu cần của các dân tộc, chỉ mới biết người Mường,
người Thái giải thích lý do ra đời của rượu cần như sau:
Một ông cụ có hai người con dâu. Cụ
muốn thử xem ai là người thông minh, đức hạnh. Cụ bảo:
Bố đi ăn uống đã nhiều, nhưng chưa
được ăn con vật gì mà thịt lại nằm trong xương, cũng chưa được uống loại nước
gì chảy ngược cho ngọt ngào, ý vị. Các con cố tìm cho bố. Được ăn uống những thứ
đó, bố mới khoẻ ra được.
Cô dâu cả nghĩ mãi, không hiểu là
thức ăn thức uống gì. Cô dâu thứ hai cũng bí, hỏi chỗ này chỗ khác cũng không
ai biết thức ăn ấy ra sao. Chị buồn rầu ra suối ngồi nghĩ. Bỗng chị nhìn thấy
con ốc bên bờ suối. Thôi phải rồi! Con ốc, ruột trong mềm, vỏ ngoài cứng, thế chẳng
phải thịt nằm trong xương sao? Bên bờ suối lại có ai đã cắm một cái vòi chuyền
cho nước chảy ngược lên máng. Muốn nước chảy ngược cũng phải làm như vậy. Chị
liền bắt một mớ ốc về nấu canh, múc một bầu nước, vót cái cần cắm vào bầu. Cứ để
nước lã như thế thì chẳng có mùi vị gì, chị bỏ vào bầu vài nắm lá thuốc trong rừng.
Đưa về nhà thì ông cụ đang đi vắng. Chị giấu kín các thức đã chuẩn bị, chờ bố về
đưa nộp.
Người dâu cả đang nghĩ chưa ra
cách, thấy em thứ giấu thì bực, liền lén bỏ vào bình một nắm bã trấu và tấm vụn.
Không ngờ như thế lại làm cho bình nước thêm chất – Lá, trấu, tấm quện lại, lên
men, hoá thành một thứ rượu ngọt. Ông bố ăn canh ốc rồi cầm cần hút. Đúng là nước
thân nước thương chảy ngược và canh thịt nằm trong xương. Ông cụ khen nức nở,
giao cả cơ nghiệp cho cô em. Và lịch sử xa xôi của bình rượu cần có từ đó.
Sưu tầm
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét