Em nhớ anh. Bờ vai, em chưa
từng tựa. Bàn tay, em chưa từng nắm. Cái siết nhẹ, em chưa từng cảm nhận. Chỉ
là, em không thể quên giọng nói ấm áp anh từng nói, tin nhắn yêu thương anh từng
trao. Chỉ là em nhớ anh thôi. Còn anh, anh có nhớ em không?
Có những khoảng lặng trong cuộc sống khiến ta dừng lại và
suy nghĩ nhiều hơn...
Thích một người, nhưng em chỉ có
thể giấu nó tận sâu đáy lòng.Chỉ có thể nhìn anh một cách lặng lẽ, rồi bất chợt
2 ánh mắt nhìn nhau, em vội vã quay đi.
Thế rồi, em nhận ra rằng, anh
cũng vậy, giữa muôn vàng khó khăn của cuộc sống, anh lại tìm một đứa "em
gái" bé nhỏ để tâm sự mọi chuyện buồn vui, và cứ thế, em đóng vai trò một
người hiểu chuyện, lắng nghe mọi tâm sự của anh. Dần hồi, điều đó đã trở thành
thói quen, anh tâm sự với em nhiều hơn,anh kể về cuộc sống, về gia đình và cả
chuyện giận hờn với người yêu của anh nữa.Ừ, một đứa "em gái" thì biết
làm gì hơn là lắng nghe, động viên và an ủi "anh trai" của mình.
Nhưng thực chất trong lòng em đã
suy nghĩ rất nhiều, vui vì được anh tin tưởng và tâm sự mọi chuyện, nhưng cũng
buồn vì biết anh đang ở trong cái vòng lẩn quẩn vẫn mãi chưa tìm được lối ra.
Rồi một ngày, hai anh em tâm sự
như hai người bạn, em cảm ơn anh, vì đôi lúc trong cuộc sống này, em vẫn cần những
người bạn như thế. Anh cũng chợt nhận ra rằng, tình cảm bấy lâu dành cho em
cũng không phải dành cho một đứa em gái như anh vẫn nghĩ. Khi cả hai đều biết cảm
giác dành cho người kia, cả anh và em đều thật sự bối rối. Tình anh còn dang dở,
còn em lại phải cố gồng mình lên để xem như không có chuyện gì. Nhưng càng ngày
anh càng thể hiện rõ tình cảm dành cho em, khiến em bối rối và hình như mọi
hành động của em bây giờ không cò là của lý trí như bấy lâu em vẫn cố giữ.
Em thích anh mất rồi.Nhưng anh đã
có người yêu, thật sự em không thể tiếp tục cùng anh liên tiếp tạo ra những sai
lầm được. Em đã từng rất ghét những kẻ phản bội, đã từng dặn lòng cho dù thế
nào cũng không bao giờ xen giữa cuộc tình của người khác.
Một lần nữa, tình cảm và lý trí
trong em lại đấu tranh...
Người đến sau, em không thể ghen với ai đó, không thể có
được anh một cách trọn vẹn. Thực sự là em không thể tiếp tục sống cuộc sống mà
mỗi ngày phải ray rứt vì đã âm thầm xen vào tình cảm của anh và người đó.
"Vốn dĩ em cũng có thể tìm được
cho mình một bờ vai, một điểm tựa" nhưng em lại chọn cách làm người đứng
sau hạnh phúc.
Em sẽ một lần nữa xem như không
có chuyện gì xảy ra, và thời gian qua, chúng ta hãy xem như có một thiên sứ nhỏ
đến bên cuộc đời để động viên lúc khó khăn nhất.
Theo Guu
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét