Tôi hỏi đất:-
Ðất sống với đất như thế nào?
- Chúng tôi
tôn cao nhau.
Tôi hỏi nước:-
Nước sống với nước như thế nào?
- Chúng tôi
làm đầy nhau.
Tôi hỏi cỏ:-
Cỏ sống với cỏ như thế nào?
- Chúng tôi
đan vào nhau Làm nên những chân trời.
Tôi hỏi người:-
Người sống với người như thế nào?
”…Tôi tự hỏi,
người sống với người như thế nào?
Phải chăng
là đùm bọc, yêu thương lẫn nhau,là giúp đỡ nhau…, để sống trong cùng một thế giới
này.
Nhưng những
điều đó có tồn tại trong xã hội này không? Tôi dám khẳng định là có, nhưng rất
ít, và tôi sợ rằng một ngày nào đó sẽ không còn nữa.
Tuy vậy tôi
vẫn tin rằng, chỉ cần mỗi người chúng ta biết đặt bản thân mình vào hoàn cảnh của
người khác, thì chúng ta sẽ cảm nhận được :giúp đỡ, yêu thương, tha thứ…đối với
người đồng loại là một việc làm rất cần thiết và mang lại hạnh phúc cho chính
chúng ta, và cho người khác nữa.Khi chúng ta phạm sai lầm, và nhận được thứ tha
của người khác, chúng ta sẽ dễ dàng cảm thông, và tha thứ cho người mắc sai phạm
với chúng ta, vì chúng ta nhớ lại, chính bản thân mình cũng từng như thế và
cũng đã được tha thứ, vậy tại sao chúng ta lại không tha thứ cho người khác được.
Về việc giúp
đỡ người khác, đó giống như là một trách nhiệm , một niềm vui,khi chúng ta có
thể chia sớt hạnh phúc với những người bất hạnh xung quanh chúng ta.Cuộc sống sẽ
đáp trả lại những gì chúng ta dành cho nó.Mong rằng các bạn sẽ tìm thấy hạnh
phúc đích thực trong chính cuộc sống của mình giữa thế giới này. Có những thứ
không thể. Nhưng yêu thương là có thể!!!
Sưu tầm
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét